定何人、鞭蛟笞蜃,尽驱山石填海。dìng hé rén、biān jiāo chī shèn,jìn qū shān shí tián hăi。
海波坌涌三千丈,蓬峤落翻鳌背。hăi bō bèn yŏng sān qiān zhàng,péng [jiào,qiáo,jiáo] luò fān áo bèi。
天昼晦。tiān zhòu huì。
似睢水、扬沙汉楚三军溃。sì suī shuĭ、yáng shā hàn chŭ sān jūn [kuì,huì]。
东皇翠盖。dōng huáng cuì gài。
遣海若摇旌,冯夷击鼓,彷佛一时会。qiăn hăi ruò yáo jīng,féng yí jī gŭ,[páng,făng] fó yī shí huì。
初发处,练白海门如带。chū fà chù,liàn bái hăi mén rú dài。
须叟雪岭天界。xū sŏu xuĕ lĭng tiān jiè。
朝生暮落何时了,几度越成吴坏。cháo shēng mù luò hé shí le,jĭ dù yuè chéng wú [huài,pī,pēi]。
君莫怪。jūn mò guài。
这莫有、至生呼吸乾坤外。zhè mò yŏu、zhì shēng hū xī qián kūn wài。
白鸥自在。bái ōu zì zài。
待日落潮平,游人归尽,飞过富阳濑。dài rì luò cháo píng,yóu rén guī jìn,fēi guò fù yáng lài。